Tự Tình
Mình viết đôi khi để giúp vơi đi nỗi buồn của chính bản thân, vơi đi những cảm xúc vỡ tan vì mình không biết phải chia sẻ như thế nào, với ai.
Những Ngày Sài Gòn Trưởng Thành
Thời còn con nít mỗi lần ai đó đi Sài Gòn về là háo hức cả buổi, nào là bánh mỳ dài, vị bơ béo, mà ai ở trong đó về thấy đẹp hẳn ra ý, thích lắm!
Sài Gòn, Bao Nhiêu Đèn Đỏ
Sài Gòn rất đẹp và chỉ đẹp cho những người chưa từng chạm khẽ tay vào nó. chứ sống trong lòng nó rồi, mới nhận ra những ánh đèn xanh đỏ...
Ủa… Ta Lớn Lên Để Làm Gì ???
Thời gian thật sự rất khủng khiếp, là thứ lấy đi tuổi thơ hồn nhiên đầy mơ mộng của mình. Vùi lấp đi những mối quan hệ lập lòe đang chớm nở.
"Ngôi Nhà Cũ" Của Tôi
Dường như tôi là con người chứa chang quá nhiều cảm xúc hay là một người quá điên rồ, điên rồ đến mức rời xa ngôi nhà cũ cũng chạnh lòng, ngẹn ngào đến phát khóc. Đến nỗi cái cảm giác cứ như ngày rời xa người tôi thương vậy đó...
Người Yêu Cũ Có Người Yêu Mới
Ngày đầu tiên chia tay người cũ là tất cả và là trung tâm của vũ trụ. Ngày thứ hai trở lại là một nửa cuộc đời. Ngày thứ ba còn một phần tư của nỗi buồn da diết. Và thế đấy cứ giảm dần theo cấp số nhân cho đến mãi mãi.
Từ Bỏ Thói Quen Là Yêu Em
“Bởi duyên phận là không ai có thể biết trước được mà đúng không? Nó đến rất tự nhiên như cơn gió thoảng của mùa hè nóng bức hay cái lạnh lẽo tong teo của mùa đông đầy gió, mà đôi khi ta không thể ngờ tới được…”
Click để xem thêm -->Cảm Ơn Người Đã Rời Xa Tôi
Này người đã rời xa tôi ơi, người đã xa tôi được bao lâu rồi? Tôi là người bị bỏ lại, có phải không? Có biết không, tôi đau lòng, tôi day dứt, tôi trách mình, tôi tổn thương nhiều lắm. Có biết không tôi chán ghét cái bản thân của chính mình...
Vì Cuộc Đời Là Một Điều Buồn Tênh
Cuộc đời thì nó khắc nghiệt, lao đao và chênh vênh lắm. Có trải qua đau khổ, con người ta mới hiểu ra được nhiều điều, mới nhìn nhận ra được những sự thật mà nếu như ta sống một cuộc sống êm đềm và hạnh phúc thì khó có thể nhận ra.
Người Thương
Người thương chợt đến trong một ngày Sài Gòn vội vã… Những cơn mưa cuối mùa dường như muốn trút hết bầu tâm sự đầy buồn thiu, muốn trút cạn những gánh nặng tột cùng đã oằn trên đôi vai của Thành Phố nhỏ bé này. Mưa Sài Gòn có thể làm nhòe đi lí trí của một người...
Tuổi Thơ Tôi Là
Tuổi thơ tôi là những ngày rong ruổi triền đê thả diều, là những chiều vắt vẻo lưng trâu với tiếng sáo diều vi vu, là những ngày mùa bận rộn lạch cạch tiếng xe trâu với cánh đồng lúa chín bạt ngàn thẳng cánh cò bay. Tuổi thơ tôi là những bông cỏ...
Bạn Tôi
Rồi năm tháng sẽ xóa nhòa những ký ức về bạn và tôi. Nhưng tôi biết rằng, một lúc nào đó, chính bạn hay tôi cũng sẽ nhớ ra, ở đâu đó có những người bạn đã từng rất thương, rất trân trọng bạn, đã vì bạn mà lặn lội xa xôi, đã vì bạn mà hằng đêm thức khuya...
Nhật Ký Đời Tôi
Ba ơi, con buồn lắm. Cả thế giới ngoài kia bắt nạt con. Nhiều chuyện làm con muốn gục ngã quá, mà thậm chí bây giờ con cũng không được khóc, con sợ con khóc rồi cũng chỉ bị chê cười là yếu đuối, chứ cũng không có ai thèm quan tâm cảm giác...
Chỉ Muốn Trở Thành Đứa Con Nít
Là con nít - cứ mong thời gian vun vút trôi để được làm người lớn. Làm người lớn rồi lại muốn thu nhỏ mình để quay về ngày thơ bé…
Tết Của Ngày Xưa
Cơn gió hiu hiu se lạnh thổi dọc trên con phố dài, nó bẻn lẻn luồn lách vào từng góc của con hẻm nhỏ ôm chầm lấy những con người đang hối hả tất bật cho những ngày cuối năm. Tết đang tới dần nhưng sao không khí lại lạnh lẽo đến như vậy ?
Khi Người Lớn Cô Đơn
Có những lúc chợt thổn thức cảm giác trống vắng đâu đây… Cô đơn không phải vì ta chỉ có một mình ở cái Sài Gòn đông đúc thân thuộc, không phải trong danh bạ điện thoại...
Xin Đừng Rời Xa Tôi
Sao đôi lúc, cái nỗi nhớ nó như một tên trộm, núp sẵn đâu đó, chờ đợi khi con tim ta trống vắng là nhảy vào đánh cắp nước mắt của ta. Tôi rất sợ, thực sự rất sợ, sợ một người lại bỏ tôi mà đi. Tôi sợ phải đối diện với sự chia ly một lần nữa... Cho đến khi, từ xa xa văng vẳng vọng lại cái âm thanh...
Trung Thu chỉ còn lại trong ký ức
Một mùa Tết trung thu nữa lại sắp về, không khí trung thu đã tràn ngập trên khắp các con đường, con hẻm ở Sài Gòn. Tuy đã qua tuổi thơ ngọt ngào quà bánh, nhưng mỗi dịp Trung Thu tôi lại háo hức với những cảm xúc đan xen của tuổi thơ ấu...
Ký Ức Đèn Trung Thu
Nơi tôi sinh ra chỉ là một vùng quê xa xôi, nghèo khó chứ không phải ở thành phố xa hoa, tấp nập như bây giờ. Nhưng điều may mắn trong cuộc đời này là được sống từ nhỏ tới lớn lên ở một vùng thôn quê yên bình...
Mẹ
Vì thời gian kì diệu lắm. Nó có thể chữa lành mọi vết thương. Rồi sẽ tới lúc mọi khổ đau tan biến và chúng ta muốn lại được chạy đến sà lòng vào cha mẹ, ôm lấy họ và cất lên tiếng nói yêu thương.
Ngày Con Nhớ Mẹ
Con vui lắm, vui vì vẫn còn được nghe tiếng nói của mẹ, vui vì con còn được mẹ la mắng. Con muốn mẹ luôn mãi bên con, luôn che chở con trong vòng tay ấm, muốn nghe được lời la mắng của mẹ, muốn ăn cơm cá khô do mẹ nấu mỗi sớm mai ngủ dậy…
Sài Gòn Làm Gì Còn Trung Thu
Dưới ánh trăng sáng tỏ những câu chuyện cổ tích về trung thu được bà tôi kể lại. Chú Cụi cùng với chị Hằng đã cùng nhau tạo nên cái ngày trung thu như thế…
Que Kem Ký Ức
Những buổi trưa mùa hè man mác gió, cả làng quê lặng ngủ yên bình dưới bóng tre lao xao phe phẩy, hàng dừa mát rượi… chỉ có đám trẻ nhỏ là giả vờ lim dim ngủ ngoan trên chiếc võng đong đưa bên hiên nhà. Cho đến khi, từ xa xa văng vẳng vọng lại cái âm thanh leng keng,leng keng…
Chúng Ta...
Trải qua nhiều thăng trầm, nhiều biến cố, cả những bồng bột và nông nổi của tuổi trẻ, chúng ta nhận ra rằng mình đã từng có một cuộc đời như thế. Một cuộc đời đủ để sống, đủ để bằng lòng, đủ để nuối tiếc, đủ để đối diện với chính bản thân mình khi đã bước qua độ tuổi ấy…
Nhật Ký Nhóm Tôi – Tình Bạn
Sáng chủ nhật trời ngày đông, cơn gió hiu hiu-se lạnh lạnh tràn ngập bầu không khí tấp nập, hối hả của những ngày cuối năm. Tôi rong rũi trên những con đường quen, luồn lách qua những con hẻm nhỏ, chậm rãi và vô tư cho một ngày cuối tuần tẻ nhạt…