Làm sao để kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết ấn tượng nhất

Chào các bạn nhỏ và ba mẹ thân mến của Nhật Ký Con Nít! Các con có bao giờ đứng trước khung cửa sổ nhìn ra ngoài khi trời đang mưa, hay ngước lên bầu trời xanh ngắm nhìn những đám mây bồng bềnh chưa? Thế giới thiên nhiên xung quanh chúng ta thật kỳ diệu, đầy rẫy những hiện tượng thú vị, từ cái nắng vàng ươm mỗi buổi sáng đến cơn gió nghịch ngợm lướt qua tán lá. Rồi sẽ có lúc, ở trường hay ở nhà, các con được yêu cầu Kể Về Một Hiện Tượng Thiên Nhiên Mà Em Biết. Nghe có vẻ đơn giản, nhưng làm thế nào để bài kể của mình không chỉ đúng mà còn thật hay, thật sinh động, khiến người nghe như được cùng con trải nghiệm khoảnh khắc ấy? Là Chuyên gia Mẹo Vặt Cuộc Sống, hôm nay tôi sẽ bật mí cho ba mẹ và các con những “bí kíp” nho nhỏ nhưng cực kỳ hiệu quả để biến bài kể về hiện tượng thiên nhiên của mình thành một câu chuyện hấp dẫn. Hãy cùng nhau khám phá nhé!

Hiện tượng thiên nhiên là gì? Hiểu đúng để kể hay

Hiện tượng thiên nhiên là gì?

Hiện tượng thiên nhiên là những sự kiện, quá trình tự nhiên xảy ra trong môi trường xung quanh chúng ta, không do con người tạo ra, như mưa, nắng, gió, bão, lũ lụt, động đất.

Đúng vậy, đó là tất cả những gì tự nhiên xảy ra trên Trái Đất mà con người chúng ta chỉ có thể quan sát, tìm hiểu chứ không thể tạo ra hay điều khiển hoàn toàn được. Từ những điều quen thuộc như hạt sương đọng trên lá buổi sớm, vầng trăng tròn vành vạnh giữa đêm, đến những hiện tượng mạnh mẽ hơn như bão táp hay sấm chớp. Mỗi hiện tượng đều có câu chuyện riêng để kể.

Tại sao nên tìm hiểu và kể về hiện tượng thiên nhiên?

Lợi ích của việc tìm hiểu hiện tượng thiên nhiên là gì?

Tìm hiểu về thiên nhiên giúp chúng ta hiểu thế giới quanh mình, khơi gợi trí tò mò, yêu thiên nhiên hơn, và phát triển khả năng quan sát, diễn đạt.

Việc quan sát và tìm hiểu về thế giới tự nhiên mang lại vô vàn lợi ích cho các con. Thứ nhất, nó kích thích sự tò mò và ham học hỏi. Khi thấy một hiện tượng lạ, các con sẽ tự hỏi “Tại sao lại thế nhỉ?”. Quá trình đi tìm câu trả lời giúp con rèn luyện tư duy phản biện. Thứ hai, nó giúp con kết nối với môi trường xung quanh, yêu thiên nhiên và có ý thức bảo vệ môi trường hơn. Thứ ba, việc miêu tả lại những gì mình thấy, nghe, cảm nhận giúp phát triển khả năng ngôn ngữ và diễn đạt. Khi được yêu cầu kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết, đó là cơ hội tuyệt vời để con rèn luyện kỹ năng giao tiếp và sắp xếp suy nghĩ. Việc quan sát thiên nhiên cũng cần sự tỉ mỉ, giống như khi ôn tập các bài học quan trọng, chẳng hạn như chuẩn bị cho [trắc nghiệm lịch sử 12 bài 21].

Chọn “người bạn” thiên nhiên nào để kể?

Làm sao để chọn hiện tượng thiên nhiên để kể?

Nên chọn hiện tượng mà em thường gặp, dễ quan sát hoặc khiến em cảm thấy ấn tượng, tò mò nhất để việc kể chuyện trở nên sinh động và chân thực.

Đây là bước đầu tiên và quan trọng nhất. Đứng trước yêu cầu kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết, các con có rất nhiều lựa chọn. Đừng vội chọn điều gì đó quá phức tạp như nhật thực hay nguyệt thực nếu con chưa thực sự hiểu rõ. Hãy bắt đầu với những hiện tượng gần gũi, mà con đã từng tận mắt chứng kiến và có cảm xúc đặc biệt. Có thể là:

  • Một cơn mưa rào mùa hè.
  • Vầng cầu vồng sau cơn mưa.
  • Ánh nắng chói chang buổi trưa.
  • Những đám mây đủ hình thù trên bầu trời.
  • Làn gió mát rượi thổi qua tóc.
  • Tiếng sấm ì ầm từ xa.
  • Bình minh đỏ rực hay hoàng hôn tím biếc.

Chọn một hiện tượng khiến con cảm thấy thích thú, có kỷ niệm hoặc đơn giản là con đã quan sát kỹ lưỡng nhất. Khi con có cảm xúc với điều mình sắp kể, bài kể sẽ tự nhiên trở nên chân thật và lôi cuốn.

Kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết: Khám phá từng câu chuyện

Bây giờ, chúng ta sẽ cùng nhau đi sâu vào cách kể về một vài hiện tượng thiên nhiên quen thuộc nhé. Hãy thử tưởng tượng xem, nếu được chọn một trong số này, con sẽ bắt đầu câu chuyện của mình như thế nào?

Kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết: Cơn mưa rào

À, mưa rào! Chắc hẳn bạn nhỏ nào cũng từng nhìn thấy hoặc thậm chí là chạy nhảy dưới những hạt mưa rồi đúng không nào? Kể về cơn mưa rào, con có thể bắt đầu bằng cách miêu tả bầu trời trước cơn mưa. Bầu trời chuyển màu thế nào? Có những đám mây đen sì kéo đến không? Không khí trước mưa có cảm giác gì?

Rồi khi mưa bắt đầu, âm thanh của mưa ra sao? Tí tách nhẹ nhàng hay ào ào xối xả? Những hạt mưa trông như thế nào khi rơi xuống? Con có thể miêu tả chúng như những viên ngọc nhỏ, hay những sợi chỉ bạc. Mưa chạm vào đâu? Lá cây, mái nhà, mặt đường, hay cửa kính? Mỗi nơi đều tạo ra một âm thanh khác nhau.

Sau đó, hãy nói về điều xảy ra trong và sau cơn mưa. Cây cối có vẻ tươi tỉnh hơn không? Có mùi đất ẩm đặc trưng không? Con người và vật nuôi làm gì khi trời mưa? Có ai chạy trú mưa không? Sau khi mưa tạnh, không khí có trong lành hơn không? Mặt trời có ló dạng không?

Ví dụ, con có thể kể: “Hôm ấy là một buổi chiều mùa hè nóng nực. Bầu trời từ từ chuyển sang màu xám xịt. Gió bắt đầu thổi mạnh, làm cành cây rung rinh. Bỗng… tí tách, tí tách, vài hạt mưa nhỏ rơi xuống. Rồi nhanh chóng, mưa ào ào như trút nước. Từng hạt mưa to và nặng hạt đập vào cửa kính nghe vui tai. Cây cối ngoài vườn như được tắm mát, lá xanh mướt hơn. Con nhìn ra cửa sổ, thấy chú mèo Tam thể nhà hàng xóm vội vã chạy vào mái hiên trú mưa. Khoảng nửa tiếng sau, mưa ngớt dần rồi tạnh hẳn. Bầu trời sáng dần lên, và không khí thật mát mẻ, dễ chịu. Con còn ngửi thấy mùi đất ẩm thơm thơm nữa.”

Kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết: Cầu vồng lung linh

Cầu vồng! Chắc chắn đây là một trong những hiện tượng thiên nhiên khiến nhiều người, không chỉ trẻ em mà cả người lớn, trầm trồ kinh ngạc. Vẻ đẹp kỳ ảo với đủ màu sắc rực rỡ của nó giống như một món quà bất ngờ mà thiên nhiên ban tặng sau cơn mưa.

Khi kể về cầu vồng, con có thể bắt đầu bằng việc nó xuất hiện khi nào và ở đâu. Thường là sau một trận mưa rào, khi mặt trời đã bắt đầu ló dạng. Bầu trời lúc ấy thế nào? Còn lất phất mưa không? Ánh nắng có chói chang không?

Điều ấn tượng nhất về cầu vồng chính là màu sắc của nó. Con hãy cố gắng miêu tả các màu sắc mà con nhìn thấy. Đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím – bảy sắc cầu vồng nối tiếp nhau tạo thành một dải lụa rực rỡ vắt ngang bầu trời. Con có thể so sánh màu sắc ấy với những đồ vật quen thuộc, ví dụ màu đỏ như quả táo, màu vàng như mặt trời, màu xanh lá như lá cây…

Hình dáng của cầu vồng ra sao? Nó có cong cong như một chiếc cầu không? Chân cầu vồng ở đâu? Có chạm xuống đất không? (Dù thực tế không có điểm kết thúc cụ thể đâu nhé!).

Hãy nói về cảm xúc của con khi nhìn thấy cầu vồng. Con có vui không? Có thấy ngạc nhiên không? Có ước gì không? Rất nhiều câu chuyện cổ tích hay truyền thuyết gắn liền với cầu vồng, con có thể nhắc đến nếu biết.

“Sau cơn mưa chiều qua, con đang ngồi nhìn ra ngoài thì bỗng thấy bầu trời sáng dần. Ánh nắng chiếu qua những hạt mưa còn đọng lại trên lá cây. Rồi, kìa! Trên bầu trời, một vệt màu rực rỡ hiện ra, cong cong như chiếc cầu. Đó là cầu vồng! Con nhìn thấy rõ bảy màu: màu đỏ, cam, vàng, xanh lá, xanh dương, chàm và tím. Chúng nối tiếp nhau thật đẹp. Cầu vồng như một dải lụa khổng lồ vắt ngang bầu trời xanh. Con thấy vui và ngạc nhiên lắm. Nhìn cầu vồng, con cảm thấy thật kỳ diệu và muốn chạy ra ngoài ngay để ngắm nhìn rõ hơn.”

Kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết: Nắng vàng rực rỡ

Nắng! Người bạn quen thuộc của chúng ta mỗi ngày. Có nắng, cây cối mới lớn, hoa mới nở, và chúng ta mới cảm thấy ấm áp, khỏe khoắn. Kể về nắng, con có thể miêu tả:

  • Nắng xuất hiện khi nào? Buổi sáng, buổi trưa, buổi chiều?
  • Ánh nắng trông như thế nào? Có màu vàng óng không? Có chói chang không? Hay dịu nhẹ?
  • Con cảm thấy thế nào khi có nắng? Ấm áp? Nóng bức? Hay dễ chịu?
  • Nắng chiếu vào đâu? Sân nhà, con đường, tán cây, hay căn phòng của con?
  • Nắng làm gì cho thiên nhiên và cuộc sống? Làm khô quần áo, giúp cây quang hợp, giúp mọi người vui vẻ hơn?

“Buổi sáng, khi con thức dậy, việc đầu tiên con thấy là ánh nắng vàng rực rỡ chiếu qua khung cửa sổ. Tia nắng như những ngón tay dài chạm vào sàn nhà, làm căn phòng sáng bừng lên. Con cảm thấy thật ấm áp và tràn đầy năng lượng. Ra sân chơi, con thấy ánh nắng đậu trên những bông hoa cúc, làm chúng thêm rực rỡ. Nắng giúp quần áo mẹ phơi khô nhanh hơn, và làm cho không khí buổi sáng thật trong lành. Nhờ có nắng mà cây cối xanh tươi, và mọi người ai cũng có vẻ vui vẻ hơn hẳn.”

Kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết: Những đám mây bồng bềnh

Ngước lên bầu trời, chúng ta sẽ thấy vô số những đám mây. Chúng không đứng yên một chỗ mà luôn di chuyển, thay đổi hình dạng như những nghệ sĩ biến hình tài ba. Kể về mây, con có thể miêu tả:

  • Mây trông như thế nào? Màu gì? (Trắng tinh, xám xịt, hồng nhạt lúc hoàng hôn…)
  • Hình dáng của mây có gì đặc biệt không? Giống con vật gì? Giống đồ vật gì? (Voi, khủng long, lâu đài, bông gòn khổng lồ…)
  • Mây di chuyển ra sao? Nhanh hay chậm? Có trôi cùng nhau thành đàn không?
  • Mây báo hiệu điều gì về thời tiết? Mây trắng bồng bềnh thường báo hiệu trời đẹp, mây đen sì báo hiệu sắp có mưa…

“Vào một buổi chiều đẹp trời, con nằm dài trên bãi cỏ trong công viên và ngước lên nhìn trời. Có rất nhiều đám mây trắng bồng bềnh trôi lờ lững trên nền trời xanh thẳm. Chúng di chuyển thật nhẹ nhàng. Con thấy một đám mây giống hình con chó đang chạy nhảy, một đám khác lại trông như một ngọn núi tuyết khổng lồ. Con cứ nằm đó, tưởng tượng ra bao nhiêu câu chuyện về những đám mây. Chúng thay đổi hình dáng liên tục, thật kỳ diệu!” Việc sắp xếp thông tin quan sát được cũng giống như việc tìm hiểu [cách nhận biết các dạng biểu đồ] để hiểu rõ hơn các mối quan hệ giữa các yếu tố.

Kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết: Gió thì thầm

Gió là một hiện tượng thiên nhiên mà chúng ta không nhìn thấy được, nhưng lại cảm nhận rất rõ ràng. Kể về gió, con có thể tập trung vào cảm giác và âm thanh:

  • Con cảm thấy gió như thế nào? Mát rượi? Dịu nhẹ? Hay mạnh mẽ?
  • Gió chạm vào đâu trên cơ thể con? Tóc? Má? Tay?
  • Gió tạo ra âm thanh gì? Tiếng lá cây xào xạc? Tiếng gió rít qua khe cửa? Tiếng chuông gió leng keng?
  • Con nhìn thấy tác động của gió lên sự vật xung quanh thế nào? Lá cây bay bay? Tóc con rối bù? Cánh diều chao lượn? Hay thậm chí là làm rung chuyển cả thân cây?

“Buổi chiều tan học, con bước ra sân trường và cảm nhận một làn gió mát rượi thổi qua. Gió làm tóc con bay nhẹ nhàng. Con nghe thấy tiếng lá cây trong sân trường xào xạc như đang nói chuyện. Gió còn làm chiếc lá vàng cuối cùng trên cành cây bứt ra và lượn vòng trong không trung trước khi chạm đất. Con hít một hơi thật sâu, cảm nhận không khí trong lành mà gió mang lại. Gió như một người bạn vô hình, luôn ở quanh ta.”

Kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết qua lăng kính đa giác quan

Làm thế nào để miêu tả hiện tượng thiên nhiên bằng nhiều giác quan?

Để bài kể sống động, hãy dùng hết các giác quan: nhìn (màu sắc, hình dáng), nghe (âm thanh), ngửi (mùi hương), chạm (cảm giác), thậm chí nếm (nếu an toàn, ví dụ vị nước mưa trên môi).

Một bài kể hay không chỉ đơn thuần là liệt kê những gì con thấy. Hãy sử dụng tất cả các giác quan để miêu tả.

  • Thị giác (Nhìn): Màu sắc (bầu trời xanh thẳm, mây trắng tinh, cầu vồng rực rỡ), hình dáng (đám mây như bông gòn, tia nắng như sợi chỉ), chuyển động (mưa rơi tí tách, lá cây bay lượn trong gió).
  • Thính giác (Nghe): Âm thanh (tiếng mưa rơi lộp bộp, tiếng sấm ì ầm, tiếng gió rít, tiếng lá cây xào xạc).
  • Khứu giác (Ngửi): Mùi hương (mùi đất ẩm sau mưa, mùi không khí trong lành sau bão).
  • Xúc giác (Chạm/Cảm nhận): Cảm giác (nắng ấm áp trên da, gió mát rượi qua tóc, hạt mưa đọng trên tay, không khí ẩm ướt trước cơn mưa).
  • Vị giác (Nếm): Đôi khi, con có thể cảm nhận vị nước mưa vương trên môi (nhưng chỉ khi an toàn nhé!).

Khi con kết hợp miêu tả từ nhiều giác quan, người nghe sẽ cảm thấy như họ đang được đứng đó, cùng con trải nghiệm hiện tượng thiên nhiên ấy. Ví dụ, thay vì chỉ nói “Trời mưa”, con có thể nói “Con nghe tiếng mưa rơi tí tách trên mái tôn, nhìn thấy những hạt mưa nhảy múa trên vũng nước và cảm nhận không khí ẩm ướt bao trùm lấy mình”.

Cấu trúc bài kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết

Cấu trúc cơ bản của bài kể về hiện tượng thiên nhiên là gì?

Một bài kể tốt thường có mở bài (giới thiệu), thân bài (miêu tả chi tiết, cảm nhận, câu chuyện) và kết bài (tóm tắt, suy nghĩ hoặc điều học được).

Giống như xây một ngôi nhà cần có nền móng, thân nhà và mái nhà, một bài kể chuyện hay cũng cần có cấu trúc rõ ràng. Con có thể chia bài kể của mình thành 3 phần chính:

  1. Mở bài:

    • Giới thiệu về hiện tượng thiên nhiên mà con sẽ kể.
    • Nói lý do tại sao con chọn hiện tượng này (vì nó đẹp, vì nó quen thuộc, vì con có kỷ niệm với nó…).
    • Ví dụ: “Trong các hiện tượng thiên nhiên, con thích nhất là cầu vồng. Con đã nhìn thấy cầu vồng vài lần rồi, lần nào cũng thấy thật kỳ diệu.”
  2. Thân bài:

    • Đây là phần quan trọng nhất, nơi con đi sâu vào miêu tả chi tiết.
    • Kể lại khi nào con nhìn thấy hiện tượng đó (buổi sáng, chiều, tối, sau cơn mưa…).
    • Kể lại ở đâu con nhìn thấy (ở nhà, ở trường, trên đường đi chơi…).
    • Miêu tả hiện tượng đó trông như thế nào (sử dụng các giác quan đã học).
    • Kể lại những điều gì đã xảy ra trong suốt hiện tượng đó (cây cối thay đổi, con người làm gì, bầu trời biến đổi ra sao…).
    • Chia sẻ cảm xúc của con khi quan sát.
    • Kể một câu chuyện nhỏ hoặc kỷ niệm liên quan đến hiện tượng đó (nếu có).
    • Phần thân bài có thể chia thành nhiều đoạn nhỏ hơn, mỗi đoạn tập trung vào một khía cạnh của hiện tượng. Hiểu về cách các yếu tố tự nhiên tương tác phức tạp với nhau đôi khi cũng cần ‘vẽ’ ra trong đầu một cấu trúc logic, gợi nhớ đến việc [vẽ sơ đồ bộ máy nhà nước văn lang] vậy.
  3. Kết bài:

    • Tóm tắt lại cảm nghĩ của con về hiện tượng đó.
    • Nói lên điều con học được hoặc suy nghĩ sau khi quan sát.
    • Có thể kết thúc bằng một câu hỏi mở hoặc lời hứa sẽ tìm hiểu thêm.
    • Ví dụ: “Cầu vồng thật sự là một món quà tuyệt vời của thiên nhiên. Con mong sẽ được nhìn thấy cầu vồng nhiều lần nữa và tìm hiểu thêm tại sao nó lại có nhiều màu sắc đẹp như vậy.”

Thêm “gia vị” cho bài kể: Cảm xúc và tưởng tượng

Để bài kể không bị khô khan, con đừng ngại bày tỏ cảm xúc của mình. Con có thể thấy:

  • Vui vẻ khi nhìn thấy cầu vồng.
  • Sảng khoái khi cơn mưa xua tan cái nóng.
  • Thích thú khi ngắm nhìn những đám mây đủ hình thù.
  • Hơi sợ một chút khi nghe tiếng sấm lớn.
  • Yên bình khi ngắm hoàng hôn.

Những cảm xúc này giúp bài kể của con trở nên gần gũi và chân thực hơn.

Ngoài ra, hãy sử dụng trí tưởng tượng của mình. Những đám mây có thể là những chú cừu đang gặm cỏ trên đồng cỏ xanh thẳm, hoặc những lâu đài cổ tích trên bầu trời. Gió có thể là một người bạn đang thì thầm những câu chuyện bí mật. Ánh nắng có thể là những tia vàng rực rỡ đang “nhảy múa” trên mặt đất.

Kể bằng nhiều cách: Không chỉ bằng lời nói!

Ngoài lời nói, có thể kể về hiện tượng thiên nhiên bằng cách nào khác?

Con có thể kể về hiện tượng thiên nhiên bằng cách vẽ tranh, viết thơ, đóng kịch hoặc làm một quyển sổ nhật ký ghi chép lại những điều quan sát được.

Việc kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết không nhất thiết chỉ là nói hoặc viết thành một bài văn. Con hoàn toàn có thể thể hiện sự hiểu biết và cảm nhận của mình bằng nhiều cách sáng tạo khác:

  • Vẽ tranh: Hãy vẽ lại hiện tượng thiên nhiên mà con yêu thích. Màu sắc của bầu trời lúc ấy ra sao? Hình dáng của mây hay cầu vồng thế nào? Cảnh vật xung quanh có gì đặc biệt? Một bức tranh đầy màu sắc và chi tiết có thể “kể” lại câu chuyện một cách rất sống động. Quan sát màu sắc rực rỡ của cầu vồng hay hình dáng kỳ lạ của đám mây cũng là cách em học về màu sắc và hình khối, tương tự như những bài học thú vị trong [mĩ thuật 8 bài 11].

  • Viết thơ hoặc bài hát: Nếu con có năng khiếu về ngôn ngữ, hãy thử viết một bài thơ ngắn hoặc một bài hát về hiện tượng đó. Sử dụng những từ ngữ giàu hình ảnh và cảm xúc. Cảnh đẹp thiên nhiên luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho thi ca, nghệ thuật. Khi kể về hiện tượng yêu thích, em cũng đang tạo nên một tác phẩm nghệ thuật của riêng mình, như cách các nhà thơ đã làm với [nghệ thuật bài đất nước].

  • Đóng kịch hoặc diễn tả bằng hành động: Cùng bạn bè hoặc người thân thử đóng vai cơn mưa, làn gió, hay những đám mây. Sử dụng cơ thể và giọng nói để thể hiện sự chuyển động, âm thanh và cảm xúc của hiện tượng.

  • Làm nhật ký quan sát thiên nhiên: Chuẩn bị một cuốn sổ nhỏ và bút chì màu. Mỗi khi nhìn thấy một hiện tượng thiên nhiên thú vị, con hãy ghi chép lại ngày giờ, địa điểm, miêu tả ngắn gọn bằng lời và vẽ hình minh họa. Dần dần, con sẽ có một bộ sưu tập những câu chuyện thiên nhiên độc đáo của riêng mình.

“Việc kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết không chỉ là bài tập, mà là cách các con kết nối sâu sắc hơn với thế giới quanh mình. Mỗi lần quan sát và diễn tả, các con lại khám phá thêm điều mới mẻ về thiên nhiên và cả về bản thân.” – Cô Mai Lan, chuyên gia giáo dục sớm.

Những lưu ý nhỏ giúp bài kể hoàn hảo hơn

  • Sử dụng từ ngữ sinh động: Thay vì dùng những từ chung chung như “đẹp”, “to”, “nhanh”, hãy thử dùng những từ ngữ miêu tả cụ thể hơn như “rực rỡ”, “khổng lồ”, “ào ào”, “nhẹ nhàng”.
  • So sánh: Sử dụng các phép so sánh để giúp người nghe dễ hình dung hơn. Ví dụ: “Đám mây trắng như bông gòn”, “Hạt mưa nhảy múa trên mặt đường”.
  • Liên hệ bản thân: Hãy đưa những trải nghiệm cá nhân của con vào bài kể. Điều này giúp bài kể trở nên độc đáo và có cảm xúc.
  • Luyện tập: Đừng ngại kể đi kể lại câu chuyện của mình cho ba mẹ, anh chị em hoặc bạn bè nghe. Mỗi lần kể, con sẽ lại thấy mình cần cải thiện điều gì.

Mở rộng: Tìm hiểu sâu hơn về hiện tượng thiên nhiên

Nếu con đặc biệt yêu thích một hiện tượng nào đó, đừng dừng lại ở việc kể về những gì con thấy. Hãy thử tìm hiểu sâu hơn về nó nhé!

  • Mưa từ đâu mà có?
  • Tại sao cầu vồng lại có bảy màu?
  • Mây được tạo thành như thế nào? Có những loại mây nào?
  • Tại sao lại có gió?
  • Sấm và chớp có phải là một không?

Ba mẹ có thể giúp con tìm sách, xem video khoa học hoặc cùng con tìm câu trả lời trên internet (dưới sự giám sát của ba mẹ nhé!). Việc tìm hiểu sâu hơn không chỉ làm phong phú kiến thức mà còn giúp con có thêm nhiều điều thú vị để kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết trong những lần sau.

Ví dụ, khi tìm hiểu về sự hình thành của mây và mưa, con sẽ học được về vòng tuần hoàn nước. Đó là một quá trình kỳ diệu: nước từ sông, hồ, biển bốc hơi lên cao, tụ lại thành mây, rồi rơi xuống thành mưa. Việc này giống như việc theo dõi một chuỗi sự kiện liên tục, có liên kết với nhau. Mỗi hiện tượng thiên nhiên đều là một mắt xích trong bức tranh lớn của tự nhiên.

Chúng ta sống trong một hành tinh đầy những điều kỳ thú. Mỗi ngày, chỉ cần bước ra ngoài hoặc nhìn qua cửa sổ, chúng ta đều có thể bắt gặp những hiện tượng thiên nhiên đang diễn ra. Từ hạt sương long lanh đọng trên lá buổi sáng, ánh nắng mai dịu dàng chiếu qua kẽ lá, đến những đám mây bồng bềnh trôi trên bầu trời xanh thẳm, hay cơn gió nhẹ nhàng làm lay động mái tóc. Rồi khi chiều về, có thể con sẽ được ngắm nhìn hoàng hôn rực rỡ với những mảng màu cam, đỏ, tím quyện vào nhau. Đêm đến, bầu trời đêm đầy sao và vầng trăng tròn trịa cũng là những hiện tượng thiên nhiên tuyệt đẹp.

Hãy thử dành thời gian mỗi ngày để quan sát. Quan sát bằng mắt, lắng nghe bằng tai, cảm nhận bằng da, và ngửi bằng mũi. Con sẽ phát hiện ra rằng thiên nhiên luôn có điều gì đó mới mẻ để “kể” cho chúng ta nghe. Và ngược lại, khi con kể lại những gì mình quan sát được, con cũng đang chia sẻ một phần vẻ đẹp của thế giới này đến mọi người.

Việc kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết không chỉ là một bài tập ở trường, mà còn là một cách để con thể hiện tình yêu với thiên nhiên, rèn luyện khả năng giao tiếp và tư duy, cũng như lưu giữ lại những khoảnh khắc đẹp trong cuộc sống.

Khi ba mẹ hướng dẫn con kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết, hãy khuyến khích con nói lên suy nghĩ và cảm xúc thật của mình. Không có câu trả lời đúng hay sai tuyệt đối trong việc cảm nhận vẻ đẹp tự nhiên. Điều quan trọng là con đã dành thời gian quan sát, suy nghĩ và cố gắng diễn đạt lại những gì mình trải nghiệm.

Hãy coi mỗi lần con kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết như một cuộc phiêu lưu nhỏ. Cuộc phiêu lưu khám phá thế giới xung quanh và khám phá chính khả năng diễn đạt của bản thân. Có thể lần đầu con kể còn lúng túng, từ ngữ còn chưa phong phú. Nhưng qua mỗi lần luyện tập, bài kể của con sẽ ngày càng trôi chảy, sinh động và đầy cảm xúc hơn.

Nhớ rằng, thiên nhiên là một người thầy vĩ đại. Nó dạy cho chúng ta về sự thay đổi (như các mùa), về sức mạnh (như bão), về sự dịu dàng (như gió nhẹ), và về vẻ đẹp (như cầu vồng). Khi con học cách quan sát và kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết, con không chỉ học về khoa học tự nhiên mà còn học về cuộc sống.

Chúng ta cũng có thể tìm hiểu về các hiện tượng thiên nhiên đặc trưng của đất nước mình, ví dụ như những cơn lũ ở miền Trung, hay mùa nước nổi ở miền Tây. Mỗi vùng đất lại có những “đặc sản” thiên nhiên riêng biệt. Tìm hiểu về chúng giúp con thêm yêu và hiểu về quê hương, đất nước mình.

Trong quá trình con tìm hiểu và kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết, ba mẹ có thể cùng con thực hiện các hoạt động thực tế. Ví dụ, sau khi kể về mưa, hãy cùng con đi dạo dưới trời tạnh mưa (nếu an toàn) để cảm nhận không khí, ngửi mùi đất ẩm. Sau khi kể về nắng, hãy cùng con ra công viên để cảm nhận sự ấm áp và nhìn ngắm mọi vật dưới ánh nắng. Những trải nghiệm thực tế này sẽ làm cho bài kể của con thêm phong phú và đáng nhớ.

Đừng quên khuyến khích con ghi lại những điều này vào “Nhật Ký Con Nít” của riêng mình. Một trang nhật ký với bài viết, bức vẽ, hay đơn giản là vài dòng cảm nhận về một hiện tượng thiên nhiên sẽ là kỷ niệm đẹp về quá trình con trưởng thành và khám phá thế giới.

Hy vọng với những chia sẻ trên đây, ba mẹ và các con đã có thêm những ý tưởng thú vị để chuẩn bị cho bài kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết. Hãy bắt đầu ngay hôm nay bằng cách đơn giản nhất: ra ngoài và quan sát thế giới diệu kỳ quanh mình nhé!

Kết thúc bài viết này, tôi mong rằng các bạn nhỏ sẽ cảm thấy tự tin và hào hứng hơn khi được yêu cầu kể về một hiện tượng thiên nhiên mà em biết. Mỗi hiện tượng đều chứa đựng những điều kỳ diệu, chỉ chờ đợi đôi mắt tinh anh và trái tim nhạy cảm của các con khám phá và sẻ chia. Chúc các con có những giờ phút tuyệt vời cùng thiên nhiên!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *