Trẻ Lòng

Trẻ Lòng

Hé khung cửa sổ để ngắm nhìn thành phố. Dưới ánh điện đèn, những hạt mưa trở nên lóng lánh nhưng có vẻ nặng nề hơn. Dòng người cứ thế vội vã mà chạy mưa, mặc cho từng cuộn nước ập té vào mặt nhau. Có lẽ về nhà là điều mà người ta mong đợi nhất trong lúc này!

Có những ngày mưa tầm tã đắm mình trong những bản nhạc không lời với căn phòng nhỏ. Ngoài trời mưa cứ hững hờ rơi, không gian trở nên lạnh vắng, con người ta bất giác cảm nhận được tiếng lòng của riêng. Có chăng đó là một khoảng trống của cô đơn, nhưng không hẳn bởi lẽ cô đơn với ai đó là sự đối lập của tự do, chỉ là người ta nhớ lại về những tháng ngày về trước. Tháng ngày của tuổi trẻ.

Đã một thời người ta lửng lơ với gió, vùng vẫy với mưa và rong đuổi với nắng. Khi ấy người ta còn trẻ, nghĩa là cái thời điểm mọi sự sung sức trở nên mãnh liệt và căng tràn, người ta bỏ mặc mọi sự can ngăn để theo đuổi hoài vọng của bản thân. Nhưng cũng chính khoảng thời gian đó dường như mọi lý trí và bản năng đều chịu nhường chỗ cho những cám dỗ của trực giác và cảm xúc nhất thời. Bởi khi người ta còn trẻ thì chỉ có một chân lí đó là “bản thân bao giờ cũng đúng”.

Và cứ thế người ta lăn xả, lặn lội, vùng vẫy đến với những nơi xa lạ để kiếm tìm những lý tưởng to lớn để nắm lấy những thứ xinh đẹp trong mơ mặc cho nó ở ngoài tầm với. Để đến lúc nếm trải đủ vị mặn chát chua cay, vượt qua những thăng trầm khổ ải, khi mà những chuyến đi đã đủ trải nghiệm thì mới dặn lòng nhận ra sự ngông cuồng của bản thân và sự mong đợi của gia đình.

Nhưng trách sao cho được, bởi tuổi trẻ là thế, có bồng bột mới có chín chắn, có dại dột mới có khôn ngoan, có ngu muội mới có nên người. Dù sao để nhận ra được giá trị của cuộc sống người ta cũng đã đánh đổi rất nhiều thứ, và hơn thế sự đánh đổi đó còn là tuổi thanh xuân, cái tuổi trẻ lòng

Người ta đã sống mà không âu lo trước khó khăn, không ngại ngùng trước những vấp ngã, không chùng bước trước thất bại. Bởi những năm tháng về sau, tuy rằng không còn ở đỉnh cao của sự sung sức để có đủ bản lĩnh mà ngoan cố như thời trẻ nhưng người ta tự hào và hãnh diện về một thời trẻ tuổi trẻ lòng, để giờ người ta vẫn sống đúng nghĩa là sống – sống với đam mê và hoài bão.

Thế đấy, người ta đã hiểu tuổi trẻ là vậy, chỉ khi lấy hồn ta ra để hiểu hồn người mới thấy hết những điều tốt đẹp đẽ của hoài bão một thời. Nếu hãy còn trẻ thì hãy cứ để ước mơ tự do khắp mọi miền.

Bình Luận