Đôi Hoa Gạo – Xuân Diệu

Tháng hai, hoa đất nước Mở cánh ngập đồi xa, Máu đào tung toé vỡ, Chân mây thở sáng loà. Mắt tôi thành biển đỏ, Chân đến hồng ngân nga. Cây mạnh đứng giang tay Hút dạt dào sức đất. Máu sông núi lên hoà Rượu mặt trời mới cất. Giữa đời xuân mới tới, Hội đỏ cũng vừa lên. Đỏ như môi, như má, Đỏ như suối, như men, Như ngực dâng triều ứ, Như tình vừa nắng nhen. Một khoảng thắm đưa tin Hằng hà sa số đỏ…

Read More

Hương Đời – Xuân Diệu

Đời ta tất cả, nhưng cũng có gì đâu? – Miếng vấn chênh kêu giữa dịp cầu, Một buổi chiều sương nghe chó sủa, Sân hè thóc trải liệng bồ câu. Tiếng chân yêu mến vào trong dạ, Giọng nói thân yêu mới đổi màu. Cái nắng ồ lên trong tiếng lá: Đời là tất cả – có gì đâu! Một bước chân buồn giữa phố thu, Phất vuông cờ đỏ cửa đêm mù. Gió sương bốn biển pha hơi ấm, Trong máy truyền thanh tiếng Cụ Hồ. Có thế,…

Read More

Khung Cửa Sổ – Xuân Diệu

Anh có nhà có cửa Nhưng không vợ không con Sợ cái bếp không lửa Sợ cái cửa không đèn. Những đêm đi xa về Tận xa nhìn cửa đóng Không ánh sáng đón mình. Không có ai trông ngóng. Từ khi em đến anh Cửa sổ ánh đèn xanh Xa xa anh thấy sáng Trong đêm khung cửa lành Biết có em trong phòng Viết bài hay đọc sách, Như trong bếp nấu cơm Có lửa hồng tí tách, Ôi cái khung cửa sổ Em thường đứng nhìn ra:…

Read More