Mênh Mông – Xuân Diệu

Lòng rộng quá chẳng chịu khung nào hết, Chân tự do đạp phăng cả hàng rào; Ta mang hồn trèo lên những đỉnh cao Để hóng gió của ngàn phương gửi tới. Hoa cỏ mạnh xông lên mùi xứ mới, Đất nồng thơm dương tráng tựa chàng trai. Sông núi phơi xa, đường sá vươn dài: Ta hăng máu chạy tìm duyên trẻ mạnh. Tay thoắt mở đôi hồi nghe nẩy cánh, Dạ yêu đời thoả mấy vẫn chưa an, Và lòng ta như vậy đó, nhân gian! Ta có…

Read More

Chúng Ta Không Phải Là Người Dưng

Loay hoay bên mảnh kí ức thật gần nhưng hóa ra đã là dần cũ, nó cứ khiến tớ cảm thấy nao lòng chóng vánh. Đôi khi tớ tự hỏi, chúng ta, rút cuộc đâu phải là người dưng? Sau chia tay một mối tình, thật sự có lúc tớ cảm thấy sự trống vắng luôn kề cận. Một sớm thức giấc tớ không biết mình sẽ làm gì, đi đâu, ăn những món chi hay chỉ đơn giản chỉ là trò chuyện với ai đây. Để rồi tớ loay hoay một mình với đống hỗn…

Read More