Trở Về – Xuân Diệu

Cũng bởi vì tôi nhớ, tôi mong, Một sớm mai hồng, tôi sẽ lên đường trở lại Giữa vũ trụ nhân gian, trong gia đình xã hội Giữa quốc gia nhân loại, trong thế giới gia đình, Một sớm mai hồng, vắng một bình minh Xanh mắt trẻ con, Hồng môi thiếu nữ. Tôi sẽ trở về, chân vui rón rén Như hương đi những đêm xuân hò hẹn, Như mắt yêu len lén, Như tay vuốt quen quen; Như đưa trẻ con nhay vú mẹ hiền, Trong lòng đời…

Read More

Đôi Hoa Gạo – Xuân Diệu

Tháng hai, hoa đất nước Mở cánh ngập đồi xa, Máu đào tung toé vỡ, Chân mây thở sáng loà. Mắt tôi thành biển đỏ, Chân đến hồng ngân nga. Cây mạnh đứng giang tay Hút dạt dào sức đất. Máu sông núi lên hoà Rượu mặt trời mới cất. Giữa đời xuân mới tới, Hội đỏ cũng vừa lên. Đỏ như môi, như má, Đỏ như suối, như men, Như ngực dâng triều ứ, Như tình vừa nắng nhen. Một khoảng thắm đưa tin Hằng hà sa số đỏ…

Read More

Bài Thơ Của Mẹ Việt Muôn Đời – Xuân Diệu

Nắng trong xanh, trời cũng trong xanh. Mây bay, trái giỡn trên cành. Một con chim cánh vàng như nắng Bay qua thông còn hát thanh thanh. Thông ngâm, sông cũng long lanh, Nước non rất đỗi an lành, Một buổi trưa của Mẹ hoa giam ríu rít trong mành thời gian. Trưa hôm nay lòng con sao cảm xúc! Răng thánh tha như hai lượt phím đàn; Bờ bên mắt lệ đầy như chẩy trút, Vì vui, vì mừng, vì ngợi Việt Nam. Trưa hôm nay con ngồi như trẻ…

Read More

Vịnh Cái Cờ – Xuân Diệu

Cũng xanh, cũng đỏ, cũng thì cờ! Nấp bóng cờ ai, ngó mập mờ? Thẹn với gió sương, bay lấp ló, Hổ cùng non nước, phất bơ vơ. Đỏ này vốn thiệt pha bằng gấc, Nhuộm thắm phẩm tàu, xinh đẹp thật. Không dùng tranh đấu, chỉ dùng treo, Chẳng phải gió thơm, mà cũng phất! Đỏ cùng xanh trắng, trông na ná… Đánh lộn con đen, nghe cũng khá! Song song ba cái sọc ngang ngang Trông giống quẻ ly khi trước quá. Chửi hoài xấu miệng, có ai…

Read More

Đẹp – Xuân Diệu

Mai yếu đuối sao bằng thông mạnh mẽ? Dáng yêu kiều, sao bằng vẻ hùng anh Những chàng trai đương sức lực tươi xanh, Bước vạm vỡ như là đi chinh phục. Em đẹp, khi em phồng nét ngực Hít không gian và ngó thẳng trời xa, Khi cánh tay dang ôm cả sơn hà, Chân vút thẳng sắp lên đường vượt trải. Em đẹp quá khi em mày nhíu lại, Cặp mày xanh như rừng biếc chen cây. Em thảnh thơi như buổi sáng đầu ngày, Em mạnh mẽ…

Read More

Thanh Niên – Xuân Diệu

Thanh niên ơi, ngươi đang ở cùng ta,Rộn tiếng mùa, và thay đổi cười hoa.Ngươi ríu rít như một rừng chim núi,Ngươi xôn xao như một vạn cây rừng;Nao lòng ta bằng muôn cánh yêu đương,Làm rợn ngợp như phất cờ trẻ mạnh.Ở trong máu thắm vì xuân trộn ánh,Suối ngươi đi, róc rách giọng hồng vàng,Xui chân vồng thành những bước nghênh ngangVà gót nhịp theo một lời hứa hẹn.Miệng thổi sáo, mày nghiêng đưa mắt bén,Ta liếc đời bằng những khoé ham mê;Ngươi treo đèn, ngươi mở nhạc,…

Read More

Sầu – Xuân Diệu

Người về đấy, loà xoà lê áo cũ, Hỡi Sầu Tư che dấu mặt âm u! Coi, tội chưa, đầu chất bụi thiên thu Không ngẩng được, và tóc thì quét đất. Buồn thế hệ ta cũng đang u uất; Chúng ta đau, thôi em tới đây mà! Mơn man nào, em đừng khóc, đôi ta Thế, riết thế, hãy vòng tay chật nữa. Cho em hút những chút hồn đã rữa; Cho em chuyền hơi độc rất tê ngon; Em, rắn êm, moi những vụn tim mòn, Đùn khói…

Read More

Chiều Đợi Chờ – Xuân Diệu

Hôm nay chiều đợi chờ Nắng nhỏ cành vương vấn. Sương hồng cây ước mơ; Em đến; lòng van khấn. Chân thơm mang gió lại Tay đẹp ngỡ ngàng chi. Ngoảnh đầu che sắc thẹn Nghiêng đầu im bóng mi. Lòng tôi rung động như Hoa hồng trong cốc nước. Chim cao êm ái về Đêm ngất triền miên bước. Ai để bàn tay ngọc Run run hoa lá gần. Thoảng màu đôi mắt lọc, Bên lòng vang gió ngân.                      …

Read More

Dâng – Xuân Diệu

Đây chùm mong nhớ, khóm yêu đương, Đây nụ mơ mòng đợi ánh sương, Đây lá bâng khuâng run trước gió; Đây em, cành thẹn lẩn cành thương. Tất cả vườn anh rất đợi chờ, Bởi vì em có ngón tay thơ. Đến đây em hái giùm đôi lộc, Kẻo tội lòng anh tủi ước mơ. Bước đẹp em vừa ngụ tới đây, Chim hoa ríu rít, liễu vui vầy. Hãy làm dáng điệu xuân ôm ấp: Ánh sáng ban từ một nét tay.            …

Read More

Ý Thoáng – Xuân Diệu

Ý tôi là những cành trinh nữ Trong cỏ e dè lá hổ ngươi; Khép nép ngoài sương hoa mắc cỡ, Run run giây nhỏ thẹn tay người. Du dương như những gái thời xưa Động bóng chàng trai, vội trốn ngừa; Ai ngỡ sau mành đang thấp thoáng, Duyên thầm se sẽ mắt len đưa. Hơn gió thay hơi, nước chuyển màu, Ý tôi là những thoáng qua mau: Sao xuyên trời mộng mong manh sáng, Mặt ngẩng nhìn cao vơ vẩn thu. Mùa xuân bay lượn bướm như thơ,…

Read More