Thăm Pác-Bó – Xuân Diệu

Nước từ gốc đá chảy tuôn Suối xanh ngăn ngắt một nguồn vô biên. Xuôi xa rồi lại trào lên Cây thài lài tía mọc bên đá ghềnh. Một vùng thuần khiết non xanh Như mang ánh mắt tinh anh Bác Hồ. Hãy còn bàn đá nhấp nhô Bác ngồi dịch sử, nghĩ cho muôn đời. Rau măng cháo bẹ dâng Người, Ngày ra bờ suối, tối thời vào hang. Nơi đây Bác vạch đường quang Mở ra sông núi, gồm sang biển trời. Cải xoong dưới suối đâm tươi Xuống làng…

Read More

Cây Đời Mãi Mãi Xanh Tươi – Xuân Diệu

Mọi lý thuyết đều màu xám Và cây đời vĩnh viễn xanh tươi (Câu của Goethe) Vĩnh viễn chim ca, vĩnh viễn nắng cười Vĩnh viễn anh yêu em, như yêu sự thật Và cây đời mãi mãi xanh tươi Mãi mãi em ơi Cây đời trĩu trái Gió trong lá mùa thu rồi trở lại Rì rào đôi ta tình ái muôn đời Trong mắt đen em mãi mãi ánh trời Ngời qua một sợi tóc buông rũ trán Mãi mãi môi em nhụy đời vô hạn Và cây đời ôi! Xán lạn…

Read More

Đời Anh Em Đã Đi Qua – Xuân Diệu

Đời anh em đã đi qua Sáng thơm như một luồng hoa giữa đời Hiểu làm sao hết em ơi Bốn năm kỳ diệu đất trời nhờ em Ngôi nhà, cánh cổng trái tim Khóm cây, con mắt ngày đêm đón mừng Em đi, anh ngóng trông chừng Anh về, miệng đã gọi lừng: em ơi! Bữa ăn thành một hội vui Có em gắp với, rau thôi cũng tình; Cảnh thường cũng hoá ra xinh; Có em, anh hết ngẫm mình bơ vơ Bốn năm đầm ấm say sưa…

Read More

Bữa Tiệc Đôi Ta Sáng Nước Mây – Xuân Diệu

Bữa tiệc đôi ta sáng nước mây Ta mời trời dự đất vui lây Trải hàng cây cả xăm xăm biếc Lượn khúc đường non thắm thắm hây Cá bạc thung thăng lội dưới dòng Bỗng con chiền chiện hót từng không; Sớm nay ta đã ra ngoài nội Mở tiệc tâm hồn đãi núi sông Bữa tiệc đôi ta mới mẻ hoài, Thêm màu lên cả sắc hoa tươi, Nghe say tiếng nói người trên bến Say bước người đi chợ sớm mai Bữa tiệc đôi ta sao lấp…

Read More