Trở Về – Xuân Diệu

Cũng bởi vì tôi nhớ, tôi mong, Một sớm mai hồng, tôi sẽ lên đường trở lại Giữa vũ trụ nhân gian, trong gia đình xã hội Giữa quốc gia nhân loại, trong thế giới gia đình, Một sớm mai hồng, vắng một bình minh Xanh mắt trẻ con, Hồng môi thiếu nữ. Tôi sẽ trở về, chân vui rón rén Như hương đi những đêm xuân hò hẹn, Như mắt yêu len lén, Như tay vuốt quen quen; Như đưa trẻ con nhay vú mẹ hiền, Trong lòng đời…

Read More

Một Ngày Xuân – Xuân Diệu

Một ngày xuân xanh tươi như mắt biếc, Gió biển Đông phơ phất thổi lên rừng. Áo Việt Bắc màu chàm pha vững chắc Cũng thêu thùa những đường nắng mênh mông. Tôi bước đi trên những đường phá vỡ, Lắng tai nghe kháng chiến hát mơ hồ. Mùi chiến thắng gieo trong không khí nở, Đường xuyên rừng hay đường lại Thủ Đô? Chèo lá nhỏ xuôi xuôi buông thả mái, Gió đem tơ đi nối những chân trời, Những tay trẻ ôm tròn vòng thế giới; Tự đâu…

Read More

Nhớ Tay Chân – Xuân Diệu

Tặng Thương Binh Có những khi mưa dầm dài dặc như trời nhức nhối ở trên mây; Có những đêm trăng lặng gieo trên tàu lá chuối; Có những khi bên an dưỡng đường chiều vây hiu hắt như nhớ nhung chi; Có những khi… Có những khi… Những khi nào, nào ai đếm hết? Những khi một mình hay khi thanh vắng, Khi khắc lụa và khi mắt vợi, Khi trời đi theo đám mây bay, Khi mai đêm hay lúc chiều ngày, Khi tiếng hát nằm trong trí nhớ Lên…

Read More

Nhớ Mùa Tháng Tám – Xuân Diệu

Cờ Đỏ Sao Vàng… Tháng Tám Bốn Mươi Nhăm… Nhà Hát Lớn… Mùa Thu Năm Cách Mạng… Hà Nội Thủ Đô… Việt Minh Mặt Trận… Tự Do Độc Lập… Dân Chủ Cộng Hoà… – Những tiếng thần reo rắt mãi, mãi lòng ta! Nhớ hỡi nhớ, khóc oà vui biết mấy! “Cái thuở ban đầu Dân quốc ấy, “Nghìn năm chưa dể đã ai quên…” Cụ Hồ về, lần thứ nhất giao duyên Với nước Việt, mà sao tình khắng khít! Thu ơi mùa thu ơi! ta sống hay là chết? Cả hồn ta…

Read More

Một Cuộc Biểu Tình – Xuân Diệu

Bữa kia trong vài phố Hà Nội, Có cuộc biểu tình, (nghĩ cũng tội!) Vẻn vẹn đếm được những ba mươi Lính bảy thằng người đi quấy rối. Khuyển Ưng một lũ sắp mưu gian, Cai quản ít nhiều đàn ốm đói, Đi qua mấy phố diễn trò hề, Khiến cả quốc dân đều… bịt mũi! Biểu tình chi đó? Biểu tình ai? Ai bảo biểu tình, mà lạ nhỉ! Hô đều như thể… đũa so lo, Bước mạnh như là… người thất chí. – Bà ơi! dắt cháu ngó…

Read More

Chúng Ta… – Xuân Diệu

Tụi xảo ác muốn giở trò cướp nước.Chó gian ngoa đưa mồm sủa đoàn người.Cắn răng lại, Anh Em ơi! cứ bước!Ngày mai hồng đập vỡ bóng đen thui. Giặc phản động hùa theo quân cướp nước.Súng cũng suông, miệng lưỡi có làm gì!Cắn răng lại, Anh Em ơi! cứ bước!Đời vô cùng sẽ diệt giống gian phi. Bọn chúng ta đứng vào hàng cách mạng,Đổ triều vua, xếp đặt lại non sông,Giữa sấm sét đã nêu cờ sán lạn,Lấy sao mai đặt giữa máu phun hồng; Thét vỡ cổ…

Read More

Đêm Đêm Tiếng Của Lòng Trung Bắc… – Xuân Diệu

Đêm đêm tiếng của lòng Trung Bắc Qua núi, qua sông, tới cửa đèo, Men biển, men rừng vô tới ruộng, Tìm em Nam Bộ gửi tình theo. Tiếng yêu đi thẳng vào gan ruột, Như máu trong thân chảy một giòng. Tiếng của tay chân thương máu mủ, Tiếng buồng gan phổi cảm non sông. Mình buồn, ta cũng chau đôi mắt, Máu chảy cho nên ruột phải mềm Gửi súng, gửi tin, và gửi dạ Vào Nam vun mãi đắp cho em. Đêm trăng ngủ thiếp trên mây bạc,…

Read More

Cói – Xuân Diệu

Tặng nông trường cói Thanh niên ở huyện Tiền Hải, Thái Bình Gợn đến chân trời cói – cói Bốn bề một sắc xanh roi rói Bạt ngàn tấm thảm gió vào lăn Hoa điểm lăn tăn như khẽ nói… Đấy nông trường “Thanh niên”, Thái Bình Cuối huyện Tiền Hải, bãi mông mênh Quai đê đẩy sóng lùi xa mãi Biển rút ra Cồn Cửa, Cồn Vành Hai mười năm trước, sóng còn vỗ Chân cột hải đăng đêm dọi tỏ… Hải đăng giờ đây giữa đất liền Quấn quít…

Read More

Có Em – Xuân Diệu

Có em tồn tại trên đời Cho anh còn được có người để yêu, Thế thôi, thôi thế cũng nhiều Em ơi! Quấn quít mai chiều được đâu. Những gì cao đẹp thẳm sâu Anh cho em hết, lòng đau còn gì. Chỉ còn cái bóng anh đi. Cái gan cái ruột tình si khoét rồi! Có em trên cõi đời này Còn là hạnh phúc vui vầy cho anh. Em ơi! Khỏe mạnh tốt lành Ấm êm, vui đẹp, cho anh khỏi buồn. (8-1970)              …

Read More

Biết Tạc Đâu Ra Em Của Anh ? – Xuân Diệu

Đôi ta dừng. Em đi vào lối cỏ Anh nhìn theo dáng nhỏ bước xa dần Anh thuộc tay em, anh thuộc bàn chân Em như từ trong anh bước ra đường cái… Anh thuộc mắt em, anh thuộc tóc em Anh như vỏ mà em là ruột quả Ôi một trái luôn chia làm hai nửa Mỗi lúc em về rồi lại đi Đó là một sớm mai cách đây tuần lễ Hình em đi – anh bỗng nghĩ bàng hoàng: Nếu ngày nào em hết ở cùng anh…

Read More