Dạo này có vài người bạn hỏi mình sao dạo này không thấy viết gì nữa. Mình thành thật trả lời là mình không biết phải viết gì. Cũng đã có dăm ba đôi lần mình lôi hết tâm tư ném thẳng vào các con chữ, cứ tưởng trút bầu tâm sự ai ngờ tới lui mãi cũng không ra trò trống gì, bực quá nên hất tung nó đi rồi thôi. Dường như nhu cầu được gõ ra một cái thứ gì đó, viết một cái gì để diễn…
Read MoreChuyên mục: Cảm Xúc Cạn
Giá Như Ta Đừng Nói Chia Tay
Giá như ta đừng nói chia tay, thì chắc rằng trong điện thoại của em và anh đã lưu đầy những tin nhắn yêu thương. Những dòng tâm sự đầy nồng cháy, thâu đêm không thấy mệt mỏi. Giá như ta đừng nói chia tay, thì chắc trong điện thoại của anh và em sẽ lưu lại thật nhiều tấm ảnh của hai đứa, những nơi ta đã từng đi qua. Khoảnh khắc ấy sao không dám lục lại nữa, nó cứ nghẹn ngào khi ta đã chia tay. Giá…
Read MoreNhững Ngày Cuối Năm
Những ngày cuối năm… Chợt những cơn gió xa tít đâu đó ùa về làm không khí trở nên se se lạnh… Thời tiết bỗng dưng như được pha trộn thêm chút ít gia vị lãng mạn đến từ vùng đất Đà Lạt vậy đó. Thấp thoáng những chiếc áo ấm xuất hiện trên đường phố, cái ôm siết chặt của những cặp đôi đầy tình tứ, những tiếng cười ấm áp đầy yêu thương, vài tờ lịch đếm số sắp cạn dần mở ra dấu hiệu của những ngày…
Read MoreTận Cùng Của Tan Vỡ
Tận cùng của tan vỡ người có biết là gì không? Là ngày dài vẫn trôi nhưng ta chẳng có nhau bên đời Lời nói dối đáng thương nhất là câu nói mà người ta ngang nhiên nói dối để ngụy trang đi cái cảm xúc và tình trạng tồi tệ của mình, chưng ra một vẻ mặt an nhiên cùng một nụ cười thiếu sắc. Là một thoáng ngại ngùng giấu cảm xúc vào trong đôi mắt quay đi. Là cúi đầu lặng lẽ khe khẽ buồn. Là sự cô…
Read MoreGửi Người Đã Bỏ Tôi Đi
Tôi vẽ nỗi nhớ của mình bằng những câu chữ rời rạc lộn xộn, bằng văn phong lảm nhảm bế tắc. Vì tôi không biết vẽ nỗi nhớ thế nào, làm thế nào để nguôi đi nỗi nhớ về người… Gửi người đã bỏ tôi đi Phải mất đi cái gì quý giá lắm ta mới bàng hoàng nhận ra rằng lúc nó tồn tại quanh ta thì chẳng có gì được để tâm lắm. Có vài người chúng ta có duyên gặp gỡ nhau trên đời, cho nhau vài…
Read MoreCó Hẹn Với Cô Đơn
“Cô đơn hẹn ta bất cứ khi nào có thể mà không cần ngỏ một lời mời trước, cứ đâm thật mạnh vào tim làm người ta ngơ ngác một lúc rồi mới kịp phát giác, à… hóa ra là cô đơn.” Cũng như bao kẻ cô đơn khác, chính xác là không khác chút nào. Bao năm qua, vẫn có hẹn với cô đơn, vẫn cố giữ trong mình một mối tình cô đơn, mà chưa một lần dám tự mình tháo bỏ nó ra. Đơn giản vì, cô…
Read MoreChạm Đáy Nỗi Đau
Rồi ngày nào đó chúng ta cũng sẽ ổn cả thôi, ổn với cái thời gian hiện tại nhưng lại bức rứt với thời thanh xuân sai thời điểm. Thanh xuân của người con gái quá đẹp quá ngắn ngủi để rồi trở thành cuộc chạy đua mệt mỏi. Đua với nhan sắc của tuổi mộng mơ, hào nhoáng với danh vọng tức thời tuổi trẻ. Rồi có ai chắc rằng cái đích đến có được viên mãn hay không? Còn thanh xuân của cậu con trai thật mệt nhoài…
Read MoreNhững Ngày Sài Gòn Trưởng Thành
Thời còn con nít mỗi lần ai đó đi Sài Gòn về là háo hức cả buổi, nào là bánh mỳ dài, vị bơ béo, mà ai ở trong đó về thấy đẹp hẳn ra ý, thích lắm!. Thế rồi, từ đó, tôi ôm mộng Sài Gòn. “Những ngày Sài Gòn Trưởng Thành” Những mộng mơ Sài Gòn ngày ấy nguyên vẹn hình hài cho đến ngày đặt chân lên sài gòn thi đại học.Và cũng từ đó, tôi đặt những ngây ngô, háo hức thuở nào vào một góc…
Read MoreNgười Lạ Ơi
Người lạ ơi…, có lẽ thành phố này quá đổi lạ lẫm cho hai ta đứng cạnh nhau. Có những ngày ngồi cạnh nhau kể cho nhau nghe tâm tư tình cảm của cuộc đời mình, có những ngày hờ hững, nhạt nhẽo bước qua nhau như người lạ, không hơn không kém. Phải chăng không gian của người quá đỗi rộng lớn, tôi cố chen chân vào rồi lạc lõng bước đi ra và không gian của tôi phải chăng nhỏ bé quá không chứa nổi cả tôi và người……
Read MoreChúng Ta Không Phải Là Người Dưng
Loay hoay bên mảnh kí ức thật gần nhưng hóa ra đã là dần cũ, nó cứ khiến tớ cảm thấy nao lòng chóng vánh. Đôi khi tớ tự hỏi, chúng ta, rút cuộc đâu phải là người dưng? Sau chia tay một mối tình, thật sự có lúc tớ cảm thấy sự trống vắng luôn kề cận. Một sớm thức giấc tớ không biết mình sẽ làm gì, đi đâu, ăn những món chi hay chỉ đơn giản chỉ là trò chuyện với ai đây. Để rồi tớ loay hoay một mình với đống hỗn…
Read More