Di Chúc Của Thanh Xuân

Đó là những ngày tươi đẹp mà người ta hay gọi nó là tuổi trẻ, như một cơn gió nhè nhẹ tựa như những tiếng thở dài, chỉ một cái ngước lên cao hay cúi đầu xuống, thanh xuân cứ thế mà trôi một cách tồi tội, lưng chừng. Thanh xuân như một bản nhạc không có lời, ta cứ nghe mà chẳng quan tâm đến bao lâu là hồi kết. Càng lớn càng nhận ra mình vẫn còn non dại lắm. Nhiều điều không đáng phải nghĩ mà cứ…

Read More

Có Hẹn Với Cô Đơn

“Cô đơn hẹn ta bất cứ khi nào có thể mà không cần ngỏ một lời mời trước, cứ đâm thật mạnh vào tim làm người ta ngơ ngác một lúc rồi mới kịp phát giác, à… hóa ra là cô đơn.”  Cũng như bao kẻ cô đơn khác, chính xác là không khác chút nào. Bao năm qua, vẫn có hẹn với cô đơn, vẫn cố giữ trong mình một mối tình cô đơn, mà chưa một lần dám tự mình tháo bỏ nó ra. Đơn giản vì, cô…

Read More

Người Yêu Cũ Có Người Yêu Mới

Đối với tôi hay cả bạn, à mà… chắc là tất cả chúng ta đều nghĩ rằng: “Ngày đầu tiên chia tay người yêu cũ là tất cả và là trung tâm của vũ trụ. Ngày thứ hai trở lại là một nửa của cuộc đời. Ngày thứ ba còn một phần tư của nỗi buồn da diết. Và thế đấy cứ giảm dần theo cấp số nhân cho đến mãi mãi. Nhưng chắc rằng mọi người đều hiểu quy luật của Toán học, dẫu chia đến vô cùng lần…

Read More

Tôi Có Một Nỗi Buồn Thật Đẹp

Đã bao giờ, bạn nghe một bản nhạc buồn mà nhận ra rằng nó thật hợp với tâm trạng của mình. Bạn lạc lối trong bản nhạc cũ đượm màu đau thương ấy mà không thể thoát ra được. Lồng ngực thấp thỏm những nỗi đau miên man của một cuộc tình đã đổ vỡ….? “Tôi Có Một Nỗi Buồn Thật Đẹp“ Đã bao giờ, bạn viết hàng tin nhắn rồi lại xóa đi, bạn lại viết rồi không gửi, chỉ lẳng lặng gửi chúng vào những hòm thư nháp hay…

Read More

Cảm Ơn Người Đã Rời Xa Tôi

Này người đã rời xa tôi ơi, người đã xa tôi được bao lâu rồi? Tôi là người bị bỏ lại, có phải không? Có biết không, tôi đau lòng, tôi day dứt, tôi trách mình, tôi tổn thương nhiều lắm. Có biết không tôi chán ghét cái bản thân của chính mình cứ luôn hoài niệm về người, về chúng ta, về những kỷ niệm đã qua. Có biết không này người ơi, có những ngày tôi chẳng thiết tha gì nữa, người bỏ tôi lại đây, đã là…

Read More

Khi Người Lớn Cô Đơn

Có những lúc chợt thổn thức cảm giác trống vắng đâu đây… Cô đơn không phải vì ta chỉ có một mình ở cái Sài Gòn đông đúc thân thuộc, không phải trong danh bạ điện thoại chẳng có ai để chuyện trò, cũng chẳng phải không có người ngồi nhâm nhi ly cafe mỗi tối hay mỗi ly bia chiều thứ bảy… Cô đơn vì bàn tay này chưa đủ sức nắm tay ai đó thật chặt, bờ vai này cần nơi tựa vào, cần ai đó chờ tôi mỗi tối đêm mưa……

Read More

Tuổi Thơ Tôi Là

“Vậy là… kể từ ngày đầu tiên tôi rời xa con đường làng thân thuộc, đồng lúa mênh mông, dòng sông xanh ngát quê mình để theo đuổi những ước mơ của con xa xôi, cao lớn. Trong thời gian xa gia đình ấy, ngoài nỗi nhớ cha mẹ, tôi luôn mang trong tim mình hàng đêm nỗi nhớ quê hương tuổi thơ. Cái tiếng quê mới nghe cứ như nói ngọng ấy thực sự chính là thứ hành trang giúp tôi đứng vững trước nhiều thử thách của cuộc…

Read More